Cường quốc Mỹ là quốc gia có thể nói là đứng đầu thế giới về mọi lĩnh vực. Đặc biệt khi nói về thể thao, các vận động viên Mỹ chỉ mới nhìn thôi đã thấy tràn đầy năng lượng, khỏe khoắn. Nhưng quần vợt Mỹ từ gần nửa thế kỷ nay, lại không có tay vợt nào thuộc top 30 thế giới. Vậy lý do tại sao quần vợt Mỹ lại sa sút đến thế? Mời bạn đọc bài viết dưới đây của batdongsansoctrang để tìm hiểu rõ hơn về tin tức thể thao thú vị này bạn nhé.
Mục lục
Tìm hiểu về Giải quần vợt Mỹ mở rộng
Trước năm 1968, giải này có tên là Giải Vô địch quốc gia Hoa Kỳ (US National Championships). Và chỉ những đấu thủ nghiệp dư mới được tham dự. Đến năm 1968 thì giải này được “mở rộng” ra cho cả những đấu thủ chuyên nghiệp tham dự. Vì vậy được đổi tên thành “US Open” – Giải quần vợt Mỹ Mở rộng.
Từ 1881 đến 1915, giải tổ chức ở Newport Casino, Newport, Rhode Island (nay là địa điểm của International Tennis Hall of Fame). Năm 1915 giải được rời về West Side Tennis Club ở Forest Hills, New York. Cho đến năm 1978 thì rời về địa điểm hiện tại ở Flushing Meadows, New York.
Giải vô địch Hoa Kỳ đã được chơi trên 3 mặt sân trong lịch sử. Từ lúc khởi đầu năm 1881 cho đến năm 1974. Giải chơi trên sân cỏ (ở Newport Casino và Forest Hills). Từ 1975 đến 1977 đổi sang sân đất Har-Tru (ở Forest Hills). Từ 1978 đến nay dùng sân cứng DecoTurf (ở Flushing Meadows). Jimmy Connors là nhà vô địch duy nhất đã chiến thắng trên cả ba mặt sân: năm 1974 ông thắng trên sân cỏ, năm 1976 thắng trên sân đất và các năm 1978, 1982, 1983 ông vô địch trên sân cứng.
Thông tin quần vợt Mỹ sa sút nhất trong nửa thế kỷ
Lần đầu tiên trong gần nửa thế kỷ, không tay vợt Mỹ nào góp mặt trong top 30 thế giới, theo bảng điểm ATP tuần này.
Người có vị trí cao nhất trong các tay vợt Mỹ lúc này là Taylor Fritz, xếp thứ 31 ATP. Tuần trước, Fritz thuộc top 30 nhưng bị tụt một bậc vì thất bại ngay vòng một Madrid Masters. Sau Fritz là đàn anh John Isner, người tăng năm bậc lên thứ 34 nhờ vào tứ kết Madrid Masters.
ATP thống kê điểm cho các tay vợt Mỹ
Kể từ khi ATP thống kê điểm cho các tay vợt vào tháng 8/1973, luôn có ít nhất một tay vợt Mỹ thuộc top 30 khi bảng điểm cập nhật mỗi tuần. Quần vợt Mỹ từng sản sinh nhiều số một thế giới, như Jimmy Connors, John McEnroe, Pete Sampras, Andre Agassi, Jim Courier và gần nhất là Andy Roddick – người đã giải nghệ gần một thập kỷ.
Roddick là nhà vô địch Grand Slam đơn nam gần nhất của quần vợt Mỹ. Anh lên số một thế giới cuối năm 2003, nhờ chức vô địch Mỹ Mở rộng. Từ đó tới nay, không tay vợt nam nào của Mỹ làm được điều tương tự. Roddick cũng là người Mỹ gần nhất vào chung kết một Grand Slam, tại Wimbledon 2009.
Sau thời Roddick, Mỹ có nhiều tài năng được kỳ vọng, như Sam Querrey, Jack Sock, Donald Young, Denis Kudla hay Frances Tiafoe. Không ai duy trì được phong độ cao trong thời gian dài. Querrey từng vào bán kết Wimbledon 2017 nhưng hiện chỉ đứng thứ 66 ATP. Tay vợt 33 tuổi sa sút trầm trọng mùa này khi dừng bước ở vòng một của Australia Mở rộng và Miami Mở rộng.
Sự thoái trào của quần vợt Mỹ từ đầu thập niên 2000
“Sự thoái trào của quần vợt Mỹ đã xuất hiện từ đầu thập niên 2000, khi số lượng các tay vợt nam trong top 10 giảm mạnh”, cây viết Darren Cahill của ESPN nhận định. “Thời điểm đó, Andy Roddick là lá cờ đầu và duy nhất. Sau anh ấy, Mỹ không còn tay vợt nam nào đủ đẳng cấp tranh Grand Slam. Các học viện Mỹ giờ đây không đào tạo được nhiều tài năng trẻ bản địa, mà là các tài năng ngoại quốc. Thế hệ thiếu niên Mỹ không còn thích quần vợt như trước. Họ chọn bóng bầu dục, bóng rổ, bóng chày và thậm chí bóng đá hơn là quần vợt”.
Bảng điểm ATP tuần này có 10 người Mỹ trong top 100, ngang với số lượng các tay vợt Italy, quốc gia có nền quần vợt bị đánh giá thấp hơn nhiều so với Mỹ. Tuy nhiên, Italy có ba người trong top 30, gồm Matteo Berrettini, Jannik Sinner và Fabio Fognini.
Nguồn: vnexpress.net